Just another WordPress site
Blog

Tuyển Tập Những Bài Thơ Về Cô Giáo Chủ Nhiệm Chân Thành Và Ý Nghĩa Nhất

Tuyển Tập Những Bài Thơ Về Cô Giáo Chủ Nhiệm Chân Thành Và Ý Nghĩa Nhất

Trong lòng mỗi học trò, những ký ức về người cô giáo chủ nhiệm thường có lẽ sẽ chẳng bao giờ có thể phai mờ đi. Đó là những kỷ niệm đẹp, những lời dạy bảo, tâm sự và động viên dành cho từng em học sinh. Để ghi lại những cảm xúc ấy, những bài thơ ngắn về cô giáo 

chủ nhiệm ra đời, mang theo là sự biết ơn, tình cảm trong sáng và những lời tri ân sâu sắc.

 

Ngay sau đây The POET magazine sẽ giới thiệu cho các bạn đọc những tác phẩm thơ ngắn về cô giáo chủ nhiệm hay nhất, mộc mạc và tràn đầy ý nghĩa!

Gửi cô chủ nhiệm (Sưu tầm)

Có thể bây giờ cô đã quên em

Học trò quá nhiều, làm sao cô nhớ hết

Xa trường rồi, em cũng đi biền biệt

Vẫn nhớ lời tự nhủ: sẽ về thăm.

Có thể bây giờ chiếc lá bàng non

Ngày em đi đã úa màu nâu thẫm

Ai sẽ nhặt dùm em xác lá

Như em thuở nào ép lá giữa trang thơ?

Ước gì… hiện tại chỉ là mơ

Cho em được trở về chốn ấy

Giữa bạn bè nối vòng tay thân ái

Được vui-buồn-cười-khóc hồn nhiên

Em nhớ hoài tiết học đầu tiên

Lời cô dạy: “Văn học là nhân học”

Và chẳng ai học xong bài học làm người!

Chúng em nhìn nhau khúc khích tiếng cười

Len lén chuyền tay gói me dầm cuối lớp

Rồi giờ đây theo dòng đời xuôi ngược

Vị chua cay thuở nào cứ thấm đẫm bờ môi

Những lúc buồn em nhớ quá – Cô ơi!

Bài học cũ chẳng bao giờ xưa cũ…

Hai người mẹ

Sáng đưa con đến lớp

Cho con ăn, rồi đi

Gửi con cho cô giáo

Chiều mẹ đón con về

Sáng sớm và chiều, tối

Mẹ là mẹ của con

Cả ngày trên lớp học

Mẹ là cô giáo hiền

Phải thật ngoan con nhé!

Phải biết vâng lời cô

Bao nhiêu điều mới mẽ

Trong câu hát lời thơ…

Con mang về tặng mẹ

Con mang về tặng ba

Và bao câu chuyện kể

Con tặng ông tặng bà

Ngoan và ngoan con nhé!

Ở lớp như ở nhà

Con có hai người mẹ

Đều yêu con thiết tha.

 

Thắm mãi tình cô

Em xao lòng khi nghe tiếng trống vang

Lại háo hức đổ hai hàng lệ đắng

Chân nhẹ bước tìm một miền thầm lặng

Tiếng ngày nào, cô ơi! Chẳng hề phai

 

Người lái đò đưa em tới tương lai

Mặc sóng nước cứ miệt mài cuồng vẫy

Tâm ngời sáng đánh thức người đứng dậy

Gieo hạt mầm, tay cấy những ước mơ…

 

Ba năm ròng, hơn cả những vần thơ

Lời giảng ấy chưa bao giờ nằm ngủ

Trang giáo án sáng ngời lên từng chữ

Vẫn một đời người giữ trọn thiên lương

 

Nay xa rồi chợt thấy dạ vấn vương

Trách mùa cũ lạ thường, sao nhanh quá

Thời áo trắng với em là tất cả

Bởi lòng vàng, em thắm mãi tình cô.

Nhớ cô giáo trường làng cũ

Bao năm lên phố, xa làng

Nhớ con bướm trắng hoa vàng lối quê

Nhớ bài tập đọc a ê

Thương cô giáo cũ mơ về tuổi thơ

Xiêu nghiêng nét chữ dại khờ

Tay cô cầm ấm đến giờ lòng em.

Vở ngày thơ ấu lần xem

Tình cô như mẹ biết đem sánh gì.

Tờ i nguệch ngoạc bút chì

Thấm màu mực đỏ điểm ghi bên lề

Thương trường cũ, nhớ làng quê

Mơ sao được một ngày về thăm Cô!

 

Bàn tay của cô

Có một miền đất rất xa

Nơi bàn tay cô để lại

Bàn tay ngọt ngào hoa trái

Thành phố trên trang sách em

 

Cô ngồi soạn bài đêm đêm

Lung linh ánh đèn tỏa sáng

Mỗi ngày đứng trên bục giảng

Dắt em từng bước vào đời

 

Xôn xao âm thanh đất trời

Trên bàn tay cô đã dắt

Bàn tay lặng thầm dìu dắt

Cho em cả một bầu trời.

Nghĩa cô thầy mãi không quên

Bao năm tháng, nay ta giật mình tỉnh giấc

Sắp qua rồi những tháng ngày thân thương

Những ngày vui của 1 thuở đến trường

Đang trôi dạt theo từng chòm mây trắng.

Con nhớ lắm những ngày xưa đằm thắm

Cô dạy con từng nét chữ vần thơ

Cô đưa con gõ cánh cửa cuộc đời

Và duyên dáng của một người con gái.

Tâm hồn con, một nỗi buồn dài

Cô ôm ấp, xoa đầu khi con khóc

Vầng trán cô những vần nhăn se sắt

Âu yếm nhìn chúng con

Tuổi nhỏ chúng con nào đâu biết ưu phiền

Vẫn ngỗ nghịch gọi cô là “trại chủ”

Và chúng con là những con cừu bé nhỏ

Cô chăn dắt trên đồng cỏ tri thức bao la

Khi những ngày cuối của thời học sinh sắp qua

Con mới giật mình nhận ra một điều nho nhỏ

Một tình thương bao la và vô tận

Cô dành cả cho những con cừu nhỏ – chúng con.

 

Nhớ mãi lời cô

Xa mái trường thân yêu

Đã bao lâu rồi nhỉ

Những lời cô thủ thỉ

Em nhớ đến bây giờ.

 

Ngày ấy tuổi mộng mơ

Hay thẫn thờ thổn thức

Trái tim non rạo rực

Mùa phượng thắm sân trường.

 

Những bài giảng thân thương

Thấm vương đầy bụi phấn

Cô như vầng trăng sáng

Dẫn lối đường em đi.

 

Nghe tiếng gió thầm thì

Mà lòng xao xuyến mãi

Suốt đường đời bươn chải

Luôn khắc nhớ ân tình….!!!

Cô ơi!

Rời mái trường thân yêu

Bao năm rồi cô nhỉ?

Trong em luôn đọng lại

Lời dạy bảo của cô

Ngày ấy vào mùa thu

Bước chân em rộn rã

Cô không lời từ giã

Xa trường tự lúc nào

 

Em ngỡ như chiêm bao

Cô về đâu, chẳng biết?

Vẫn vang lời tha thiết

Từ giọng cô dịu hiền

 

Thời gian bước triền miên

Cô chưa lần quay lại

Chúng em nhớ cô mãi

Mong thấy cô trở về

 

Lúc xưa cô vỗ về

Nay chúng em khôn lớn

Ngày rời trường gần đến

Bao giờ gặp lại cô?

 

Những hình ảnh chân thực, lời văn giản dị và trong sáng nhưng bài thơ lại lột tả rõ nét nhất hình ảnh cô giáo dịu hiền luôn nâng niu và quan tâm chúng ta mỗi ngày tới trường lớp. Cảm ơn các bạn độc giả đã theo dõi bài viết! Chúng ta hãy cùng nhau khám phá thêm thật nhiều các tác phẩm thơ hài hước, thơ buồn tâm trạng hay ca dao tục ngữ Việt Nam, thơ hay trên The POET magazine nhé!

 

TRUNG TÂM PHÁT TRIỂN THỂ DỤC THỂ THAO VÀ DU LỊCH UPES3


Địa chỉ mới: Số 570 Trần Cao Vân, Xuân Hà, Thanh Khê, Đà Nẵng
Website: https://upes3.edu.vn
Hotline: 0969645151 * Email: contact@upes3.edu.vn
Chính sách quyền riêng tư, Thông báo

Bài viết đã được đăng ký bản quyền (DMCA). Nếu copy nội dung hãy để lại link về bài gốc hoặc ghi rõ nguồn “upes3.edu.vn” như một sự tri ân với tác giả. Xin cảm ơn!

DMCA.com Protection Status