Hãy nhanh tay truy cập xem bóng đá đá để theo dõi và không bỏ lỡ bất kỳ các thông tin tin tức, sự kiện thể thao và trực tiếp bóng đá ngoại hạng anh hấp dẫn nhé.
Ở tuổi 20, Jamal Musiala đã có mùa giải thứ ba thi đấu ở cấp độ cao nhất. Trao đổi với L’Equipe, anh tiết lộ nó giúp anh giữ vững đôi chân trên sân khi thi đấu tốt trên sân.
Ở bên ngoài, Jamal Musiala là anh chàng mảnh mai, gầy gò, lưng khá khom. Ở trên sân, anh có thể chạy thoắt ẩn thoắt hiện giữa đám người theo dõi, người hâm mộ cùng cánh báo chí đang chờ đợi. HLV Hansi Flick nói: “Tôi biết cậu ấy từ khi mùa giải 2019/2020 khép lại. Cậu ấy hoàn tất một buổi tập rồi tiếp theo đó là một buổi nữa. Kết thúc buổi tập thứ 2, tôi nghĩ có lẽ cậu ấy sẽ không phải rời đi nữa. Thật vui khi đào tạo cậu ấy “.
Sau khi lập công mang đến chiến thắng cho Cologne tại lượt cuối cùng, từ đó giúp Bayern Munich có danh hiệu Bundesliga thứ 33 trong lịch sử, Musiala đã có buổi trò chuyện với tờ L ’ Equipe.
– Anh có vẻ yêu thích Curry. ..
Đúng, tôi là người hâm mộ nhiệt thành của anh đấy. Niềm vui được anh ấy lan toả khi chơi bóng rổ cũng là niềm vui duy nhất tôi cố gắng có được khi chơi bóng đá. Anh ấy thường đi bóng với nụ cười trên miệng và luôn thực hiện những động tác khó không ai đoán trước. Tôi nghĩ đấy là tại sao anh ấy là một trong số nhiều idol của tôi.
– Anh thu xếp thời gian biểu như thế nào nhằm xem phần lớn trận đấu của anh ý?
Tôi có thể xem một vài trận đấu, nhưng mà chúng hay diễn ra hơi trễ, lúc 3h, 4h sáng. Vì thế, tất nhiên là tôi phải thức sáng. Mà tôi hay bắt đầu ngày mới với các buổi thảo luận trên điện thoại hoặc thực hiện vật lý trị liệu trước khi bắt đầu buổi tập. Thường là trước trận chung kết tôi mới xem.
– Chúng tôi bắt đầu với video của Warriors bởi vì họ có tác động đến việc lựa chọn đội hình của anh. ..
(Musiala bật cười, gật đầu ra) Tôi nhớ trong video đấy, hình ảnh cái áo đấu có chữ kí của Klay Thompson khiến tôi không thể nào quên. Tôi xem lũ họ thi đấu và hay tán gẫu với bè bạn. Và rồi một ngày tôi nhận được gói quà ấy (ông Oliver Bierhoff – lúc bấy giờ là Tổng giám đốc Liên đoàn bóng đá Đức – trao tặng khi Musiala đang cân nhắc lựa chọn khoác áo đội tuyển Anh hoặc Đức). Điều đó cũng khiến tôi xúc động.
– Chào mừng bạn trở lại với bóng đá. Chúng tôi muốn anh xem một video mới. Trong những bức ảnh này, anh mới 6 tuổi nhưng đã có cách rê dắt theo kiểu phòng thủ tốt hơn những người khác. ..
Đó là khi tôi chơi bóng ở Chelsea và chúng khơi gợi trong tôi một cảm xúc: Niềm vui. Đó cũng là cách tôi bộc lộ cảm xúc. Chúng tôi có nhiều trận thắng và ai cũng chơi tốt. Tôi nghĩ cảm giác vui vẻ là điều tôi cố gắng truyền đạt lên mức độ cao nhất. Bất kể mức độ căng thẳng trên sân ra làm sao, cường độ căng thẳng như thế nào, tôi sẽ cố gắng thi đấu như thể khi tôi là cậu nhóc 10 tuổi.
– Giữ sự thoải mái như thế có dễ không?
Tôi sẽ không nói là dễ bởi vì có những khi bạn nhận quá nhiều sức ép. Mọi người thích chê bai buổi biểu diễn của bạn khi nó không tốt và thậm chí kể cả lúc có những buổi biểu diễn tốt. Nhưng tôi cố gắng không mang bất cứ điều đó vô trong sân cỏ. Điều đó không có nghĩa tôi không lắng nghe điều mà mọi người nói xung quanh mình. Những thứ thực sự có ích tôi sẽ cố gắng học hỏi.
– Những màn rê bóng như vậy bắt nguồn từ đâu đây?
Tôi không biết (cười). Tôi nghĩ mình rất thích những đường bóng như vậy. Có lẽ nó bắt nguồn từ vị cha và các HLV của tôi. Ở trên đường phố, sân vườn, công viên, sân tập. .. Theo ký ức của tôi, tôi thường phải rê bóng trên mấy chiếc mũ (cone).
– Cách đi bóng yêu thích của anh là như thế nào?
(Musiala suy nghĩ một lúc) Mọi thứ đều tuỳ thuộc vào tình hình trong trận, nhưng có lẽ tôi sẽ lựa chọn cách rê bóng hai nhịp giữa chân phải và chân trái. Và sẽ càng tốt hơn nữa nếu bóng đi qua lại giữa 2 chân của hậu vệ đối thủ. Tôi nghĩ đó là quả bóng tôi thực hiện nhiều nhất.
– Mọi người có bao giờ cố gắng ngăn cản bạn rê bóng không?
Tôi thực hiện mọi thứ và chơi rất tốt. Khi đến Chelsea (năm 2011 lúc 8 tuổi), tôi là đứa bé mới. Vì vậy, trước tiên tôi muốn tất cả mọi người biết điều mà tôi có thể thực hiện. Nhưng tôi sớm nhận thấy tình hình đã khác, mọi thứ đã “chuyên nghiệp” hơn nữa và mỗi người phải làm tốt những thứ mang tính chất quyết định. Vì vậy tôi hiểu rằng phải lựa chọn khoảnh khắc, biết khi nào phải đi bóng nhanh và khi nào nên giữ. Các HLV giúp tôi biết cách nắm bắt từng thời điểm khác nhau ngày càng tốt hơn nữa.
– Do xuất thân từ trường “Nam London” nên anh không có lựa chọn nào hơn: Anh phải biết rê bóng, nắm bắt từng thao tác kĩ thuật. ..
Rõ ràng rồi. Ở Nam London mọi người rất thích rê bóng. Ở đấy có giải 5 đấu 5 và điều này giúp lan toả tâm lí tuyệt vời cho mọi người.
– Anh mang theo điều gì từ đất nước mà anh vươn lên trong giai đoạn 2011-2019?
London là mái ấm tuổi thơ của tôi. Mỗi khi có cơ hội, tôi sẽ cố gắng làm tốt. Bố tôi đã sống tại Nigeria còn những đồng đội lúc bé của tôi thì vẫn. Ở chỗ ấy tôi luôn rất thoải mái.
– Thế nhưng Nigeria, quê hương thứ ba gắn liền với anh?
Tôi không bao giờ đến châu Phi mặc dù bố đã sinh sống tại đấy và mang theo một phần nào của nó. Bố am hiểu văn hoá và nói chuyện với tôi about vùng đất này: Văn hoá, ăn uống. .. Tôi yêu thích món ăn châu Phi và có thể ăn hàng ngày, tuy nhiên tôi phải giữ thể lực nên cố gắng tránh.
– Anh có đang nghĩ đến những giải thưởng khác nữa không? Ví dụ về Kopa Trophy?
Mọi đứa bé khi to dậy thường nói họ muốn đoạt Quả bóng vàng. Khi thấy Messi hay Ronaldo đoạt giải thưởng cá nhân, bạn nhất định sẽ nằm mơ mình đoạt được. Nhưng bạn phải kiên nhẫn lao động, tập luyện và đoạt được giải thưởng. Những giải thưởng cá nhân luôn có đấy nhưng bạn chỉ hướng về phía chúng chứ không nghĩ đến chúng thật nhiều.